Đánh giá truyện “Nơi Cuối Con Đường Anh và Em”
Tóm tắt truyện ngôn tình “Nơi cuối con đường anh & em”
Tác giả: Mạch Ngôn Xuyên
Thể loại: ngôn tình
Trích đoạn:
Hội nghị buổi chiều hơn ba giờ mới bắt đầu, sau cùng chiến thuật quảng cáo của Tô Tầm cũng không được thông qua, tâm huyết trong hai tuần nay của cô như nước chảy về biển Đông nên trong lòng cô cảm thấy có chút uể oải.
sau khoản thời gian tan họp, mỗi người kẻ trước người sau đi ra khỏi phòng, Tô Tầm bố trí lại tài liệu rồi đi ra.
trở lại vị trí của mình cô mới thở ra một hơi nhưng mà nghĩ lại từ bây giờ có thể tan làm đúng giờ đi đến nhà trẻ đón Tô Tiểu Tông đc rồi. Vì cái giải pháp quảng cáo đó mà mỗi ngày cô đều làm thêm giờ đến rạng sáng. Cô không thể đem bé nhỏ theo bên người được nên đành phải nhờ anh trai chăm lo cho nhỏ nhắn.
Đọc thêm thể loại truyện đam mỹ
đúng lúc ngày mai là cuối tuần nên tối nay hoàn toàn có thể dẫn bé đi nhà hàng ăn cơm, kế tiếp hai mẹ con sẽ cùng nhau đi dạo.
Nhưng mà đời chính xác là không như ý muốn. Lúc gần tan làm thì Giám đốc sáng tạo Lâm Đan chân đi giầy cao gót đi vào phòng, vỗ tay một cái thì ánh mắt của mỗi người lập tức liếc qua, có người thậm chí còn gào nhỏ dại một tiếng: “Ngàn vạn lần đừng nói là tới thông tin làm thêm giờ nhé!”
“Chẳng lẽ đêm nay lại bắt buộc phải ở C.ty ăn cơm hộp sao …?”
Tô Tầm mơ hồ có dự cảm xấu, tối nay có tác dụng lại bắt buộc phải làm phiền anh trai đi đón Tô Tiểu Tông rồi.
Nhưng điều cô dự đoán trọn vẹn trái lại, Lâm Đan nhìn một lượt mọi người của nhà rồi mỉm cười nói: “Hôm nay có không ít việc quá nên không hề báo với mỗi cá nhân đc, hạng mục kia đã đc trải qua đề án rồi, đây cũng chính là hạng mục sau cùng tôi làm ở C.ty này. Ngày mai tôi bắt đầu rời khỏi chức vị nên tối nay tôi muốn mời mỗi cá nhân ăn một bữa cơm, ở ngay nhà hàng mái ấm gia đình gần công ty thôi, mỗi cá nhân đều đến đi.”
Đọc truyện sắc sủng
Lập tức mọi cá nhân đều bàn bạc sôi nổi, hiển nhiên là không đoán đc Lý Do Giám đốc Lâm rời khỏi chức vị nên tất tả hỏi: “Giám đốc Lâm, Vì Sao chị lại từ chức vậy?”
Lâm Đan chỉ cười, tránh nặng tìm nhẹ trả lời: “Là chuyện cá thể thôi, mỗi người đừng nghĩ lung tung, việc tôi rời chức vị cũng không có ảnh hưởng gì đến công tác của mỗi cá nhân. Còn nửa giờ nữa là tan tầm, chút nữa mọi cá nhân cùng nhau đi qua.” Nói ngừng thì ý bảo mọi người cứ tiếp tục các bước còn cô thì đi ra ngoài.
mỗi người làm cái gi còn tâm tư thao tác nữa, liếc góc nhìn nhau: “Tuy bình thường Giám đốc Lâm hết sức trang nghiêm, đôi lúc còn hung dữ làm cho mọi cá nhân nghĩ chị ấy đang ở thời tiền mãn kinh nhưng tôi cũng đã quen rồi …”
“Đúng vậy, trước đó cũng không nghe thấy tin tức gì, Vì Sao đột nhiên lại từ chức chứ?”
“Không trách được Lý Do chị ấy lại theo sát hạng mục này như vậy, thì ra là muốn làm kết thúc trước khi từ chức.”
“Cũng không biết Giám đốc mới sẽ là ai, chắc không phải là tuyển thẳng người trong ngành đâu.”
Tiếng nghị luận không dứt vang lên, hết Nguyên Nhân Giám đốc Lâm từ chức lại đến Giám đốc mới sẽ là ai.
Đọc thêm Truyện bách hợp H
Tô Tầm cũng không nhập cuộc bàn luận, cô chỉ ngồi nghe trong chốc lát rồi đi vào phòng uống nước gọi điện thoại thông minh.
…
Tô Tiểu Tông đang đứng ở trước cửa nhà trẻ, khuôn mặt xinh đẹp nhỏ bé, con ngươi đen tuyền có chút lo ngại nhìn bao quanh, rất nhanh đôi mắt của nhỏ xíu đã trở nên bi ai.
Một người đàn ông trẻ tuổi có thân hình thon dài đã đi đến, anh vẫy tay với Tô Tiểu Tông. Mặc dù Tô Tiểu Tông hết sức thuyệt vọng vì mẹ không đến đón nhưng bé xíu chưa từng quên mẹ đã dạy là phải lễ phép nên xoay người nói với thầy giáo Trương đang đứng bên cạnh: “Cậu của con tới rồi, con chào thầy.” kế tiếp đeo cặp sách bé dại bất đắc dĩ đi tới chỗ cậu.
Tô Thậm véo cái cằm nhỏ dại của Tô Tiểu Tông, biết rõ Tại Sao đứa bé dại lại không vui nhưng vẫn cố tình hòi: “Sao vậy, không vui khi nhìn thấy cậu à?”
“Cậu, cậu đã thường xuyên mười bảy ngày đến đón cháu tan học rồi.” nhỏ nhắn giọng lẩm bẩm, ngụ ý là đã thời trước mẹ không đến đón bé.
Tô Thậm vươn tay dùng sức vuốt tóc bé xíu cho đến khi mái tóc xoăn của Tô Tiểu Tông trở nên lộn xộn thì mới dừng tay lại, tên sói con mắt trắng này, được anh ngày ngày đưa đón mà còn tỏ ra đáng ghét anh như vậy.
Tô Tiểu Tông không giống như bình thường không để cho cậu vò tóc mình mà tinh thần sa sút, cúi cái đầu nhỏ đang bị giày vò xuống, giọng nói ủy khuất giống như là muốn khóc: “Nhiều ngày rồi cháu không được gặp mẹ, cậu ơi, có phải là mẹ không cần cháu nữa phải không …” Giọng nói tràn đầy vẻ mất mát.
Coi thêm Truyện đam mỹ h sm
“…” Tô Thậm sững sờ một chút, y như không nghĩ tới điều mà tóc xoăn nhỏ dại đang lo ngại là cái này, không trách được hai tối nay cu cậu không chịu ngủ, náo loạn đòi gọi điện thoại cho mẹ, vừa mới gác máy không bao lâu lại gọi qua nữa, náo loạn đến lúc bi ai ngủ không chịu nổi nữa mới thôi.
Anh khom người bế Tô Tiểu Tông lên, nhìn thấy con mắt đỏ au của nhỏ bé nhưng lại không tồn tại nước mắt, tay nhỏ dại đang gãi mái tóc xoăn. Tô Tiểu Tông vốn định nén nước mắt lại nhưng khi đc cậu bế như thế thì nước mắt liền “lộp độp” rơi xuống.
“Cậu!” Tô Tiểu Tông lườm cậu mình một cái rồi không vui kêu lên, cậu mới là đứa bé hay khóc nhè ấy!
Tô Thậm nhét bé bỏng vào chỗ ngồi sau của chiếc xe đang đỗ ở ven đường, vững vàng đặt bé bỏng vào chỗ ngồi cho con nít, tiếp đến nhét Smartphone vào trong ngực bé: “Tự cháu gọi điện hỏi mẹ đi.”
Tô Tiểu Tông bao bọc lấy cái điện thoại cảm ứng di động screen lớn của Tô Thậm, các ngón tay béo bệu bấm bên trên màn hình hiển thị số điện thoại cảm ứng của mẹ, bé bỏng có thể nhớ số điện thoại cảm ứng của nhiều người: mẹ, cậu, ông ngoại, dì Hiểu Tình, duy nhất chỉ chưa biết số của bố mà thôi.
có 1 lần bé nhịn không được đặt ra những câu hỏi mẹ liệu rất có thể cho nhỏ nhắn số điện thoại cảm ứng của bố đc không, nhỏ nhắn rất muốn gọi điện thoại cảm ứng thông minh cho bố.
Lúc Tô Tiểu Tông gọi Smartphone cho Tô Tầm là lúc cô vừa tan tầm, Lâm Đan đang đi vào cửa phòng chờ mọi người cùng đi. Tô Tầm đang cầm điện thoại cảm ứng thông minh ở trên tay, điện thoại cảm ứng thông minh vừa đổ chuông là cô đã bắt máy nhưng người ở bên kia không nói tiếng nào cả nên bước chân cô không khỏi tạm dừng, mọi cá nhân đều vòng qua cô đi về phía Lâm Đan.
Xem thêm Truyện đam mỹ sinh tử văn
Rất nhanh, trong văn phòng rộng lớn chỉ với lại một mình cô.
“Tiểu Tông, chín giờ tối nay mẹ sẽ đến chỗ cậu đón con, ngày mai sẽ dẫn con đi chơi được không?” Giọng nói Tô Tầm dịu dàng êm ả, ví dụ là có ý dỗ người, đôi mắt cũng cười cong lên nhìn rất là đẹp.
đúng vào khi này, Triệu Cần Cần vốn đã ra khỏi phòng lại quay lại, vốn là muốn giục Tô Tầm nhanh lên nhưng lại nghe thấy tiếng dỗ dành trẻ em dịu dàng của Tô Tầm nên dừng lại, đứng chờ tại chỗ.
“Thật sao?!”
Tô Tiểu Tông như bước qua làn sương mù, vui lòng kêu to lên.
“Thật, mẹ đảm bảo an toàn.” Tô Tầm nghiêm túc nói.
Tô Tiểu Tông càng cảm thấy vui vẻ hơn, chỉ cần mẹ nói ra hai chữ “bảo đảm” thì chắc chắn là thật nên khoái trá nói: “Vậy con đợi mẹ.”
Tô Tầm dặn dò bé vài câu rồi mới cúp điện thoại.
“Đi nhanh đi, để lạc mỗi người không tốt.” Triệu Cần Cần tiến lên cầm tay cô.
“Được.” Tô Tầm cười cười.
“Chắc em không gặp Tiểu Tông nhiều ngày rồi hả?” Hai người chơi thân trong C.ty nên Triệu Cần Cần rất hiểu tình cảnh của Tô Tầm.
Tô Tầm đồng ý, cô đã làm ở C.ty này được hơn 1 năm, có quan hệ thân mật với Triệu Cần Cần, cô ấy cũng là kẻ duy nhất trong công ty biết cô 1 mình nuôi con nhỏ dại.
Lúc ấy Tô Tầm mới vào công ty không lâu, hôm đó tan làm trễ nên cô vội vàng đi đón Tô Tiểu Tông, đứng ở dưới lầu đón xe. Tan tầm là vào giờ cao điểm nên rất khó đón đc xe, thật vất vả mới ngăn được một chiếc, lúc cô đang chuẩn bị lên xe thì Triệu Cần Cần thò đầu ra hỏi: “Tầm Tầm, cô đi đâu vậy? Nếu thuận đường có thể cho tôi đi nhờ một đoạn không?”
Tô Tầm nói: “Nhà trẻ Kim bảo bối.”
Triệu Cần Cần vui vẻ nói: “Tôi cũng đi đến đó.” Lời còn chưa nói chấm dứt nhưng người đã chui vào bên phía trong xe rồi, tính cách tự nhiện cứ thế biểu thị ra không bỏ sót chỗ nào cả.
sau thời điểm xe chạy thì Triệu Cần Cần mới nhớ hỏi tới Tô Tầm: “Cô đi đến nhà trẻ làm những gì vậy?”
Tô góc nhìn cô một chiếc, nhàn nhạt nói: “Đón đàn ông.”
Hai mắt Triệu Cần Cần mở to, cằm như muốn rớt xuống đất nhìn Tô Tầm, vẻ mặt đầy run sợ, chỉ ngón tay về phía Tô Tầm: “Con trai của cô … đi nhà trẻ?”
“Đúng vậy.” Tô Tầm cũng không có thấy gì kinh ngạc trước phản ứng của Triệu Cần Cần.
“Thật không nhìn ra mà … Tôi cho rằng cô chỉ là 1 trong những cô bé mới tốt nghiệp, trong những việc tôi còn muốn chiếu cố cô nhiều một chút.” Triệu Cần Cần cũng không có khoa trương, tầm vóc của Tô Tầm không khác gì sinh viên đại học nhưng đã có nam nhi đi nhà trẻ rồi, nhìn vẻ mặt của Tô Tầm thì biết không hẳn là cô đang nói đùa, “Chồng cô không đón nên cô phải đón sao?”
Trong xe chợt rơi vào tĩnh mịch, Triệu Cần Cần liền hiểu ra có tác dụng cô giáo Thảo đã nói sai rồi, đang muốn lấp liếm cho qua chuyện thì Tô Tầm nghiêng đầu với cô: “Tôi nuôi con một mình.”
Triệu Cần Cần: “…”
Tô Tầm nghĩ là ngày hôm sau ở trong nhà sẽ Viral chuyện của cô, dù sao ở văn phòng, phụ nữ thích làm nhất lúc rảnh rỗi chính là tám chuyện, còn cô cũng không định giấu giếm điều gì.
Ngược lại Triệu Cần Cần y như là liều chết giúp cô che giấu chuyện này, mỗi lần có đồng nghiệp hỏi cô là có bạn trai hay chưa, lúc cô định replay là có con trai rồi thì Triệu Cần Cần liền cắt ngang, “Quan hệ của tôi với Tầm Tầm tốt nhất có thể, cô ấy cần phải có bạn trai làm gì chứ!”
Tô Tầm cảm thấy lạ thường nhìn Triệu Cần Cần nên Triệu Cần Cần đành kéo cô qua một bên, nhíu mày quở trách cô: “Từ lúc giỏi nghiệp chị liền làm ở C.ty này, cũng đã hơn bốn năm rồi, nếu em không muốn người trong C.ty nói những lời khó nghe sau lưng thì đừng có thành thành thật thật nói ra chuyện của chính bản thân mình như vậy.”
Chuyện Triệu Cần Cần nói … đại khái là chưa ck mà sinh con, thậm chí là các lời còn khó nghe hơn. Dù sao cô còn rất trẻ, lại rất xinh đẹp nữa nên có thể khiến người ta Để ý đến nhiều.
…
tiệc tùng đến hơn tám giờ mới dứt, có người đề xuất đi hát K, tất cả mọi cá nhân đều đồng ý ngoại trừ Tô Tầm. Bình thường số lần Tô Tầm đi lễ hội cũng rất ít nên mọi người cũng đã quen rồi, cũng không cố ép cô.
Lúc Tô Tầm đến chỗ Tô Thậm thì còn năm phút nữa là đến chín giờ, cô đi có chút cuống quýt nên thở hổn hển hỏi Tô Thậm: “Anh, Tiểu Tông đâu rồi?”
Tô Thậm hất cằm về phía phòng ngủ: “Hai tối nay đều ngủ muộn, từ bây giờ biết em sẽ tới đón nên cu cậu cảm thấy an tâm, ngoan ngoãn đi ngủ rồi.”
Tô Tầm đi vào phòng ngủ, thấy Tô Tiểu Tông đang ôm ipad ngủ thiếp đi, lông mi vừa đen vừa dày, vẻ mặt bình an, tóc đã dài hơn nữa ít nhiều so với mười ngày trước, trở thành một đầu tóc xoăn, cô nhịn không đc nhíu mày lại.
Tóc Tô Tiểu Tông chỉ cần hơi dài một chút thì sẽ quăn lại, cái này là di truyền từ Lục Trình Dương.
Đầu tóc Lục Trình Dương bao giờ cũng khá được cắt bỏ hết sức gọn gang, ngũ quan cụ thể nhìn rất anh khí phi phàm. Lúc trước Tô Tầm thích đặc biệt là khí chất sạch sẽ lạnh đến thấu xương đó của anh, cô cũng là tình cờ nhìn thấy Hình ảnh chụp trước đây của anh nên mới biết đc Vì Sao bao giờ anh cũng để tóc ngắn; bởi vì chỉ việc tóc anh hơi dài một chút có khả năng sẽ bị quăn, để cho cô muốn dùng từ “xinh đẹp” để diễn tả người con trai này.
Cô đưa tay vuốt mái tóc quăn của Tô Tiểu Tông, không thể không cảm thán gien di truyền quá mạnh.
Đọc full truyện tại website đọc truyện online truyen24.com. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!