Tóm lược truyện Sợ Mất Em

Chu Hiểu Linh hỏi anh rằng: Anh sợ gì nhất? Hàn Quân Thiên trả lời: Anh sợ sau này có lẽ làm cho chấn thương nhẹ em, sợ sau này có một số người đại diện anh bên em, sợ anh không xứng sở hữu em,… Vv Nói chung quy anh “Sợ mất em!”^^

Ra mắt truyện Sợ mất em

Tác giả: đại dương Dương Thiên Di
Thể loại: ngôn tình sủng

Trích đoạn truyện Sợ mất em

Một ngày nắng gắt, có chút gió lùa nhẹ qua đầy đủ hàng cây, có bóng hình hai học sinh đứng truyện trò thẹn cỗ ván, Ngoài ra cả 2 sẽ quan sát nhau chưa nói lời nào. Thốt nhiên teen girls mở lời chưa thẹn quan tài.

“Lập Phong cậu có vẻ ngóng mọi người 3 năm không?”

“Mình vẫn hóng cậu…! Chu Hiểu Linh…mình vẫn đợi…!” – Lập Phong nắm lấy tay cô. “Cậu đề nghị giữ liên lạc với mình!”

“Được rồi! Nhà bạn đang Call cậu… Cậu không được quên mình!”- Cô rưn rưn nước mắt.

tự dưng bên xa bao gồm tiếng còi xe vang lên “tin..tin…..tin..tin” là ba ba cô đến đón.

“Vậy mọi người về đây!” – Cô nói lời tạm biệt dù biết cô chưa mong muốn.

“Khi nào đi cậu nhớ Điện thoại tư vấn các bạn, người thân vẫn cho tiễn!” – Lập Phong nói sở hữu cô và níu lấy cánh tay cô.

“Mình đang liên lạc sở hữu cậu! Tạm biệt. Bạn sẽ siêu nhớ cậu…” – Cô luyến tiếc chú ý anh.

Nói kết thúc Hiểu Linh cũng như Lập Phong tạm biệt nhau, Hiểu Linh hướng về bên cái xe. Cái xe là của quản gia ngôi nhà cô có chỗ hơi cũ kĩ nhưng có một số người mang lại đón là có lợi rồi, còn thêm bố ba cô nên cô hết sức vui.

“Ba ba tới đón con!” – Cô không ngờ hỏi ông cũng như làm nũng níu lấy cánh tay ông.

“Ba cha cần thiết mang lại đón thanh nữ của ba ba sao…?” – cha Chu cũng không ngờ.

>> Xem thêm Truyện cưới trước yêu sau

“Có thể… Mà lại bé còn giận…hừ!” – Nói xong xuôi biểu môi quay ra bên cửa xe nhìn phong cảnh chưa thèm cân nhắc ba ba nữa.

“Ba xin lỗi… Mà lại con dường như gật đầu đồng ý đi du học ba vô cùng vui!” – bố Chu xoa đầu cô.

“Hừ” – Cô tỏa vẻ buồn phiền và im lặng.

“Mẹ nhỏ vẫn ở căn nhà ngóng con!” – tía Chu nói tiếp.

“Mẹ…? Mẹ đến tìm con? Bà mẹ bao gồm giận con không? Bố ba ghé quán bánh ngọt nhỏ mong mỏi mua cho bà mẹ…!” – Cô làm nủng ấp ủ cánh tay ba Chu.

“Cũng hơi giận. Con chưa nên download bánh ngọt, bà bầu nhỏ vẫn sút béo!” – cha Chu cầm lại xoa đầu cô.

“Khụ… Mẹ giảm bự… Khi nào?” – Cô giật mình ho một tiếng.

“Mới đây… Con không đủ chọc giận bà bầu ấy…!” – cha Chu cười cợt xoa đầu nữ.

“Vâng! Đã không!” – Cô mỉm cười hì hì.

Một lúc sau cũng về cho căn nhà, sẽ cực kì sợ chị em giận vì chưng chuyện bao gồm chúng ta trai phải lén lén lút lút đâm vào phòng. Vừa tiến bước được một tầng thang liền có tiếng hotline của mẹ Chu, cô hoản hốt lùi về bên bà.

“Con còn không thành thật!” – bà bầu Chu hơi tức giận. Tuy vậy do cô là con gái bà cưng nhất đề nghị không nỡ giận cụm.

Hiểu Linh tỏ vẻ mặt ủ rủ kéo bà vào ghế và bắt đầu nói hết sự thật mang đến bà nghe.

“Nói mau! New 14 tuổi thôi còn sắp đến đề nghị đi du học rồi…!” – bà bầu Chu nói.

Hiểu Linh im lặng một lúc cũng thành thật khai báo. Còn nếu như không nói kiên cố bà cũng từng rõ, đề nghị thành thật còn hơn.

“Là Sở Lập Phong học cộng lớp, được một tuần hai ngày!” – Cô thành thật nói mang chị em Chu.

“Con ấy… Hư rồi… Học anh nhỏ kia kìa…!” – bà mẹ Chu nổi giận răng dặn cô.

“Không buộc phải mang đến bây chừ đã không có một tình yêu nào hay sao…? Uổng công bà bầu sinh anh ra đẹp Như vậy, còn học nhiều năm kinh nghiệm…!” – Cô uể oải nói.

“Vậy con định có tác dụng gì có cậu trai kia?”- Bà giữ vững hỏi.

“Tụi bé vẫn chia tay rồi! Nhưng lại vẫn chạm mặt lại, bà mẹ không cần lo!” – Cô nói.

“Con chắc chắn là cậu ta vẫn đợi!” – người mẹ Chu hơi băn khoăn lo lắng, sợ cô gái bà sẽ nhất kiến chung tình nhưng cậu trai kia thì…

“Con tin!” – Cô không lừng chừng nói.

>>Đọc thêm truyện ngôn tình quân nhân

“Được rồi! Cũng phải lo học cho bà bầu, đừng Như vậy nhưng tác động đến thành tựu học tập của con!” – Bà lại lãi nhãi.

“Con đã… Không phụ lòng mẹ!” – Nói dứt ôm bà.

“Chiều mai bay, lên chuẩn bị ít đồ, không yêu cầu đem nhìu. Bên kia anh con đã lo liệu!” – Bà nói.

“Anh chứ còn chưa về!” – Cô không ngờ quan sát bà, chẳn lẻ bà để anh bên kia quản cô. Hơi chấm dứt rồi xong xuôi rồi…

“Còn học buôn bán, đang cầm lại công việc của tía bé. Thôi, bà mẹ đi đây, người mẹ còn cụm vấn đề, mai ba mẹ qua đón bé.” – Nói hoàn thành bà tạm biệt cô.

“Vâng! Người mẹ cẩn thận, nay người mẹ ốm rồi!” – Cô vẫn nịnh bà đây nhưng mà, biết bà đã giảm cân chỉ nên mang lại bà vui.

“Hết nói nổi con!” – Nói dứt tiến thẳng ra xe.

Hôm sau, đến giờ ra sân bay, ba mẹ cô mang lại đón. Bởi bà nói anh cô sẽ lo liệu đồ cho cô cần cô chỉ đem vài thứ cô yêu cầu cho vô vali. Sau đấy liền đưa một tin nhắn đến Lập Phong báo là hiện nay cô đi bảo anh ra tiễn cô. Tuy thế ngóng mãi chưa thấy anh trả lời cô liền call mang lại. Một lúc sau duy nhất giọng đàn bà bắt máy.
Chúc Các bạn đọc truyện vui vẻ!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *